Em vẫn thường bị mê hoặc bởi những câu chuyện phim. Điện ảnh là sự thăng hoa và hư cấu nghệ thuật. Cũng giống như cổ tích thôi. Chưa bao giờ em tin. Tin vào diễn biến và kết thúc trên phim.
Em vẫn thế. Ương ngạnh. Bướng bỉnh. Bởi em cho rằng chuyện phim có sự sắp đặt của đạo diễn. Như cổ tích mãi là cổ tích, trong sự tưởng tượng siêu thực mà thôi.
Mặc dù đôi khi, em biết, phim ảnh phải xuất phát từ một phần cuộc sống? Như chuyện em làm quen một kỹ sư trên mạng. Em cho đó là ảo giác không thực. Có lúc em ví anh ấy như Computer. Lạnh lùng và bí ẩn. Thông minh và nhanh nhạy. Mẫu người của thứ ngôn ngữ 'siêu văn bản".
Computer-Nhân vật của câu chuyện- vật bất ly thân của em và anh (Ảnh: Grassland)
Computer- "sản phẩm công nghệ" giúp Em và anh-Dẫu có xa cách "vạn dặm", vẫn thấy rất gần
Em-Hà Nội, anh… lang thang xứ người...(Ảnh: Mr.Gum)
Em bị cuốn vào vòng xoáy một câu chuyện. Không phải chuyện phim. Câu chuyện về một "con người" . Để em biết một sự thật. Em lẫn lộn chính mình khi em tiếp xúc, nói chuyện với anh. Em nghĩ về anh nhiều hơn em tưởng. Bạn em bảo em đang tự làm khổ mình. Em lảng tránh, nói chuyện tầm phào, em "gặp" người ta quá ít, đâu dễ để "cảm mến" một con người ( nhất là một người qua email, qua những lần “chat” chóng vánh)?? Em gạt “phăng” tất cả trong suy nghĩ, sau mỗi lần online…. Em lý giải, những chuyện như thế chỉ có trên phim.
Màn hình Desktop- cửa sổ chatting quen thuộc của anh (Ảnh: Grassland)
Màn hình Desktop- cửa sổ chatting quen thuộc của em (Ảnh: Grassland)
Em vị cuốn vào vòng xoáy 1 câu chuyện…. (Ảnh: Mr. Gum)
Em vẫn gặp gỡ với những người bạn. Họ khác anh. Bởi họ không giống "computer". Em cũng không dám so sánh họ như thế. Họ không thể làm thay đổi nếp nghĩ, hoàn thiện con người em. Bởi họ không có chất tư duy như anh
Anh và computer. "Anh giống như chiếc máy tính". Anh sẽ cười:". Phép so sánh nào cũng chỉ có tính tương đối thôi ".Hay anh phản biện: "Anh không phải là Computer. Anh chỉ xử lý tình huống thông minh và dứt khoát như hệ điều hành của máy vi tính mà thôi".
Cuộc sống của anh. Cho. Nhận. Anh có thể cho đi nhiều thứ. Anh có thể cả ngày bên màn hình máy tính với công việc. Anh không thể cho đi một phần từ chiếc máy tính "thông minh"?
Cuộc sống của em. Buồn. Vui. Lặng lẽ. Hợp. Tan. Âu cũng là cái số…. Cũng có thể thiếu nhiều lắm. Em có thể ngồi hàng giờ bên Computer .Vì ở đó có những câu chuyện phim. Những câu chuyện- hôm nay- có một phần em tin- rằng nó được góp nhặt từ những mảnh đời có thực.
Cuộc sống của em…. Buồn, vui, lặng lẽ…Vẫn Smile.. "cười tít mù" (Ảnh: Mr. Gum)
Telnet- Mon., Jul. 04, 2005- 8:40AM
No comments:
Post a Comment