Thấy các bạn up ảnh baby nhiều quá, lại thơ ca, nhạc họa .... Tít mù...Theo order của một bạn, bảo cứ đợi mãi, vừa nãy lại nhắc nhỏ... nên nhà LemNhem cũng góp một bài. Chưa thể gọi là thơ, vì cũng chẳng biết thế nào là vần điệu, thôi cứ cho là thể "tự do" vô lối... Bài này viết lâu rồi chỉ là tâm sự trong một hoàn cảnh rất thật của nàng LemNhem với một anh chàng "bí mật" ( ko dám nói tên).Ngày xưa xưa , chứ bây giờ có cho TIỀN cũng chỉ nói được: Con cóc nhảy ra, con cóc nhảy vô thôi....
Và đây là nhân vật Anh của bài thơ. Chàng ta đang nheo mắt vì nắng ở "trường đua" Malaysia khốc liệt và vì thơ "con cóc"... Ảnh : Grassland
Poem & the land of sandy sun- Thơ & miền nắng cát
(Viết cho Anh - những ngày nắng ở Malaysia)
Em muốn gửi cả mùa đông Hà Nội
Sang bên ấy, bớt nhọc nhằn cái nắng
Biết nhớ thương là thế, vẫn xa cách
Hai đất nước, hai miền nhớ dâng đầy
Em vẫn yêu nắng miền Trung- nắng lửa
Chang chang cồn cát, từ nơi ấy anh đi
Gian nan lắm, ba vất vả, lam lũ
Bên mẹ, bình dị, hạnh phúc, đơn sơ
Anh dẫu tới năm châu, bốn biển
Những công trình- những chuyến bay xa
Vẫn nhớ nắng quê nhà- nơi chảo lửa, rốn bão
Để nhớ Em- Miền nắng cát & Thơ...
Grassland- Thảo Nguyên, Telnet HN
No comments:
Post a Comment